sakura
Permanent Member
Posts: 34
|
Post by sakura on Dec 6, 2013 22:46:57 GMT 7
Có lẽ thời gian khủng khiếp nhất trong 1 ngày có lẽ là khi đêm về. Đêm về sao ta có cảm giác cô đơn quá, hiu quạnh quá. Mặt dù, đứng ở phố xá đông ng là thế mà sao ta cảm giác như chỉ ta vs ta. Thành phố 80 tỷ dân thế?! Mà sao ta chẳng kiếm đc cho ta ng tri kỷ thật sự, ng mà ta có thể kể tất cả mọi chuyện, có thể là chính ta, có thể khóc ngon lành mà ko sợ bị ng đó thương hại, ng mà hiểu đc giọt nc mắt của ta, ng mà ta có thể bàn luận về những điều ng đó học được, những điều ta bjk mà ta chia sẻ mà ko bị gọi là kiêu căng hay đại loại là " mày có giỏi đâu, có thông minh đâu mà đòi dạy tao hả?" Dẫu bjk rằng phải cho đi thì mới nhận lại đc. Nhưng sao đó vẫn cảm giác, àh ko chỉ là bản năng ta xù lông tự vệ thui rằng ng ta chỉ quan tâm xả giao, ta đã cố mở lòng rồi mà sao vẫn thấy lạc lõng quá. Chia sẻ qua fb ư? Ở đó, có ng bjk ta và cả ko bjk nữa. Nhưng dường như do ta khìn đó, trẻ con đó và cả dị hợm nữa. Nên nhìu ng đọc status của ta oy kiu ta là thần kinh rung rinh và launch me...Viết nhật ký ư? Ta cảm thấy khi ta trải lòng vs nó, ta dễ dàng chia sẻ đồ dùng cá nhân của ta thì dường như mn đều đọc hết những gì ta viết, và đem nó lm trò đùa thui. Thui kệ, ta viết lên đây vì ko ai bjk ta, mà ta cũng chả bjk ai nữa nên viết đây coi như nói ra hết cho nhẹ long đi. Ta đang cố tìm cho ta hạnh phúc nhỏ nhoi thui như việc thầy nt cho ta đậu td cũng làm ta vui đó, việc điểm cao hơn kỳ vọng lm ta sung sướng đó. Nhưng rồi sao? Tất cả lại trở về vị trí của nó, ta vẫn bùn vs nỗi bùn mà ko sao giải thjk, vẫn cố đi nhìu nơi, gặp nhìu ng để ta bjk ko ai bỏ ta. Để tìm cho ta mục đích để tồn tại...... " là vì tôi cô đơn giữa tp đông ng, là vì tôi hôm nay cô đơn giữa đời tôi"
|
|
MrHo
Forum Admin
Posts: 1,545
|
Post by MrHo on Dec 7, 2013 10:16:12 GMT 7
Sharing this with you, Sakura ! Wish smiles back on your face. MrHo
|
|
sakura
Permanent Member
Posts: 34
|
Post by sakura on Dec 7, 2013 13:06:07 GMT 7
Dạ em cám ơn thầy nhiều ạ. Thầy ơi, thầy cho em xin một góc nhỏ nơi đây để trải lòng những khi em hụt hẫng nhất nha. Vì nơi đây ko ai bjk em là ai mà em cũng ko bjk mn nên em có thể xem đây như cuốn nhật ký đc ko ạ? Dạ, mong thầy bỏ qua vì lm hư forum của thầy rồi. Dạ, cho em xin lỗi nha thầy. Em cám ơn thầy nhìu ạ. Chúc thầy luôn vui vẻ và hạnh phúc ạ
|
|
sakura
Permanent Member
Posts: 34
|
Post by sakura on Dec 7, 2013 21:43:45 GMT 7
Trong cuộc sống này câu hỏi khó nhất và cũng là câu hỏi hay nhất chính là" đam mê của bạn là gi?" Ta ư? Ta có đam mê ư? Thật sự đến tại thời điểm này, tại khoảng khắc này ta ko bjk đam mê của ta là gì? Ta chỉ đi học theo sự sắp xếp. Ta đi học như để cho mn bjk rằng ta cũng là dân tri thức đó nha. Ta cũng có chữ nghĩa trong đầu đó nha. Hay chỉ đơn giản hơn là sau này kiếm đc 1 ng chồng tri thức, giỏi hơn ta thui. Trc ta có nghe 1 ng thầy nói" khi ta 20 mà bjk chuyện của năm 30 là chuyện thường, nhưng khi ta 30 mà bjk chuyện năm đó thì đã quá muộn rồi". Ta bjk tl của ta chứ, số phận tương lai là do ta tạo ra mà. Ta bjk khi ta 30 ta sẽ đang là nhân viên tại 1 NH nào đó, chìu đi làm về là đón con, tắm rửa, nấu ăn và đợi ng chồng yêu của ta trở về để cùng nhau ăn cơm, trò chuyện và chia sẻ những chuyện xảy ra trong cs ( đó là trong TH ta may mắn kiếm đc chồng). Nhưng chẳng lẽ cuộc đời mỗi ng chỉ có như vậy thui s? Ra trường- đi làm- lấy chồng-xin con. Và hết cuộc đời, dẫu bjk rằng niềm hp nhất của ng phụ nữ chính là có việc làm ổn định, kiếm đc ng chồng tốt và có những đứa con dễ thương. Nhưng mà sao ta vẫn thấy có gì đó trống vắng quá. Chẳng lẽ 4 năm ròng rã ở giảng đg, chỉ để nhận đc tấm bằng sau đó đi làm, nơi đó cv đã đc máy tính lập trình sẵn khỏi phải nhọc công nghĩ suy. Tại s ct học thì nặng lém, mà đi lm thù chuyện nhẹ huề à. Vì vậy ta ko mún cuộc đời ta như vậy đâu, ta ko mún phí hoài những tuổi trẻ của ta để học những điều khoa học này mà ra đời nó trở nên " vô nghĩa". Phải chăng ta tham vọng s? Ta đua đòi, suy nghĩ như bà cụ non s? Thật sự, thật sự ta chỉ mún áp dụng những gì mình học vào tl của ta thui. Nhưng mà s giờ ta chưa tìm đc "lửa" thì lm s mà bjk đg ta đi đúng ko? Ta đã đi nhìu nơi, gặp nhìu ng mà ta cho rằng họ có" lửa" đó để hỏi " lm s mà họ tìm đc đam mê z?" " lm s duy trì nó, có khi nào hối hận vì sự lựa chọn đó chưa?" Có lần ta hỏi thầy ta" thầy ơi có khi nào thầy thấy hối hận vì đã ở lại trường lm gv mà ko đi lm ngoài, có khi nào thầy thấy bùn khi mà giờ có lẽ bạn thầy đứa mà học ko tốt bằng thầy mà giờ mức lương của nó lại cao hơn thầy ko?" Nhưng thầy đã trả lời rằng" đi dạy là ước mơ của tôi, có đôi chút khó khăn đi chăng nữa thì tôi cũng sẽ cố gắng vượt qua" thầy ơi, em thật sự ngưỡng mộ thầy quá. S mà thầy có thể tìm đc cho mình đam mê z, tìm đc cho mình ước mơ. Hôm buổi học cuối thầy L có chúc" chúc các em hãy stay hungry, stay foolish" câu chúc này hay lém, ý nghĩa lém. Nhưng mà s em vẫn thấy sợ câu này quá. Ta sợ quá, ta phải làm gì đây thì mà ta" no" quá. Ta " thông minh" quá. Giá mà ta tìm cho ta đc đam mê để ta còn bjk đói khát, để ta bjk ta phải ngu ngốc trong việc phát triển đam mê đó. Ta đã từng ước đc đi dạy, nhưng mn ai cũng nói đi dạy ko thjk hợp vs ta. Rằng ta ko có khiếu diễn đạt, ko có khiếu nói chuyện trc đám đông. Nhưng ta thấy, chỉ có đi dạyj mới giúp ta chia sẻ đc những kiến thức mà ta đã đc thầy cô dạy, chia sẻ những điều ta bjk. Đc nói điều ta thjk mà ko bjk nói là " con nít bjk gì mà nói, mấy kiến thức đó chỉ với vẩn thui." Nhưng đi dạy thì chán quá, quanh năm chỉ có nhiu đó giảng thui vì giáo trình có đổi mới đâu, tg thì ít quá thì lm mà truyền hết lửa vào bài đc. Bởi z,..... Thiệt h ta bối rối quá, ta chính là " ng mù"
|
|
sakura
Permanent Member
Posts: 34
|
Post by sakura on Dec 8, 2013 23:22:31 GMT 7
Ng ta nói ng hay suy nghĩ nhìu là ng sẽ tự mang muộn phiền đến cho chính bản thân họ. Mình ko bjk điều này có đúng ko, nhưng mình chắc là nó đúng vs mình. Có khi mình nhờ vả ai đó, hay là cầu cạnh sự giúp đỡ từ họ, hay rủ họ đi đâu đó vs mình, hay là mình nt mà nhận lại sự im lặng thì trong lòng mình lại dấy lên 1 suy nghĩ" phải chăng họ ghét ta?" " phải chăng họ đang xa lánh, tránh mặt ta?" Hay đại loại như " họ thấy ta đang lm phiền họ nên họ tc để ta bjk mà ko lm nữa?" Do bản thân ta nhạy cảm hay do sự thật là thế. Hay do ta ko đủ đẹp, ko đủ có duyên để ng ta phải giúp. Uh chắc z oy, ta thấy s càng ngày ta càng khép kín quá, càng ngày ta càng cô độc quá. Giờ đây, ta chỉ cảm thấy như chỉ mình sống trên cuộc đời này thui, nhìu lần ta đã tự hỏi" ko bjk khi mình chết đi có ai bjk mà khóc thương ko? Hay chỉ gia đình của ta, ng thân của ta bjk sự tồn tại của ta thui?" Nhìu khi cũng muốn bớt nghĩ đi, bớt suy nghĩ về cảm xúc của ng khác đi để mình sống vui hơn. Nhìu khi mún trở về tuổi thơ quá, ở đó ko phải suy nghĩ gì cả, chỉ bjk khóc khi mất đồ yêu thương và cười khi có kẹo. Nhưng lớn oy thì khác, dù buồn lém cũng phải cười thui để ng ta bjk mình ko yếu đuối đâu, ko có ng ta mình vẫn sống tốt mà. S mà thấy dối lòng khinh lun, thấy càng ngày càng giả tạo. Mình thật sự ghét bản thân mình ghê, s mà yếu đuối thế?! Nhìu khi mún trở nên vô cảm như đá, ko cần cảm xúc trở nên lạnh lẽo đere một mai mình có thể dũng cảm bước đi...." Một đời vô danh đá sống vẫn thờ ơ Nhọc nhằn năm tháng, tháng năm nhọc nhằn thêm Đá sống không thật gần ai và cách xa mọi người Dường như không biết yêu và dường như không biết nhớ Vì con tim giá băng nên tâm hồn vô nghĩa Vốn sống đời tha phương Mòn gót bước mà thấy trong lòng như luôn luôn lẻ loi "
|
|
sakura
Permanent Member
Posts: 34
|
Post by sakura on Dec 11, 2013 11:05:47 GMT 7
Sau một đêm vật vã vs cuốn sách" tập hợp những truyện ngắn hay nhất" thì có lẽ ấn tượng trong tôi nhất là mẩu truyện ngắn có tựa đề" bức thư từ ng đàn bà ko quen bjk". Thật sự, khi đọc xong truyện đó tôi cảm thấy rất ngưỡng mộ ty mãnh liệt của cô gái trong truyện dành cho ông nhà văn. Vì ty đó mà cô sẵn sàng từ bỏ tất cả: sự giàu sang, niềm kiêu hãnh và hy sinh cả tuổi trẻ của mình cho 1 ng mà chỉ để đổi lấy sưj ko bjk đến sự tồn tại của cô trong cuộc đời ông. Đến tận khi cô đã lìa xa thế gian khi tuổi đời còn trẻ thì cô mới đủ can đảm để gửi đến cho ông bức thư để nhắc về sự tồn tại đó. Cô đã tự hứa là sẽ ko bao giờ lm phiền tới cs của ông nhưng dịch bệnh đã cướp cô đi và lần cuối cùng trc khi đi xa, cô đã ước muốn đc gặp ông đến nhường nào. Nhưng cô ko cho phép mình lm phiền ông nên chỉ khi cô chết bức thư mới đến chỗ ông. Ấy vậy cho đến tại thời điểm ông nhận đc bữ thư đó, thì trong ký ức của ông chỉ là những phút gặp gỡ ngắn ngủi về 1 cô gái trẻ nào đó ko quen bjk, ko tồn tại và chỉ là ng dưng qua đg thui. Haizzzzz.... Thật sự tôi ngưỡng mộ cô lắm, đó có thể gọi là gì? Sức mạnh ty hay là ty điên dại. Dù s đi nữa cô cũng là ng phụ nữ đẹp trong ty của mình. Theo quan điểm của tôi thấy, con ng ta hạnh phíc nhất khi tìm đc đam mê sống cho mình và tìm đc cho mình ng tri kỷ, ng có thể đồng hành vs ta trong quãng đg đời. Tôi vẫn rất thjk câu hát trong bài " Bản tình ca đầu tiên" : khi em khóc giọt nc mắt chứa chan, dẫu phong ba a vẫn đến với em cho dù ko lm em cười, anh sẽ đến để đc khóc cùng em". Đó chỉ cần như vậy thôi cũng đã quá đủ oy, sự đồng cảm ở đây đâu phải là khi tôi bùn bạn đến bên tôi an ủi vs những lời " sáo rỗng", hay hùa theo nỗi bùn trong tôi, hay khuyên bảo tôi. Nói thật chứ, khi tôi bùn dù cho bạn nói dù đi nữa thì tôi cũng ko quan tâm mấy đến lời nói đó đâu. Chủ cần bạn đến, ngồi cạnh tôi là đủ oy. Đôi khi niềm an ủi chính là lời nói ko lời. Chỉ cần tôi bjk bạn bên tôi là đủ.... "It feels like nobody ever knew me until you knew me Feels like nobody ever loved me until you loved me Feels like nobody ever touched me until you touched me Baby nobody, nobody,until you" m.mp3.zing.vn/bai-hat/Until-you-Shayne-Ward/IW6WWE0C.html
|
|
sakura
Permanent Member
Posts: 34
|
Post by sakura on Dec 25, 2013 17:50:46 GMT 7
Haizzzz.... Ức chế ghê lun đó!!! BUH ơi! Trường đừng lm tôi cảm thấy hối hận vì chọn trường chứ?! Từ trc đến giờ ta luôn hãnh diện vì là BU-er. Mỗi lần có ai hỏi ta đang học trường gì, thì ta luôn tự hào vì là SVNH mà. Ở đây đã có bjk bao kỷ niệm cơ mà. Ta đã từng rất rất vui vì đậu- học ở đây mà. Ta tưng nhớ có ng thầy đã nói vs tụi ta là" tôi và các bạn rất là có duyên. Tại s bjk bao nhiu lớp mà tôi lại dạy các bạn? Tại s bjk bao nhiu trường mà các bạn lại chọn trường này?". Đúng vậy, ta ko hối hạna vì quyết định cầm SBD của NH, chứ ko phải là SBD của SP. Ta đã từng thấy quyết định thi vào đây là sự lựa chọn sáng suốt nhất từng trc tới giờ. Nhờ vào đây mà ta mới đc gặp các bạn học yêu dấu, đc học các thầy cô đầy tâm huyết vs sv, đc học và trò chuyện cùng ng thầy mà ta thầm ngưỡng mộ. Haizzzz... Ấy vậy mà tự nhiên h hầm bà lằng lên hết trơn. Chài ơi, nghĩ s đk tín chỉ vào t2 mà ko nghĩ cho sv gì hết trơn, thầy ơi thầy!!! Em còn phải học t2 nữa. Cơ mà cả buổi đó, lm s em đk đc. Mà em lết lên PĐT thì em sợ gặp gương mặt lạnh lùng của thầy lém... Thầy ơi, giá mà một lần thui thầy nghe lời tâm sự của sv nhưng giải quyết chúng 1 cách hợp lý nhất mà cả thầy lẫn trò đều cảm thấy hài lòng nhất thì chắc có lẽ em sẽ rất rất yêu trường này. Vì BUH là no1 trong lòng em đó :-(
|
|
sakura
Permanent Member
Posts: 34
|
Post by sakura on Dec 29, 2013 15:24:28 GMT 7
Cố lên N ơi!!! T tin m lm đc m. M phải cố gắng vì mục tiêu, ước mơ của m đó. T bjk, sẽ có lúc m chán nản, có lúc hụt hẫng, mất niềm tin vào chính m. Nhưng m có bjk ko? M ko tin m thì còn ai tin m hả? T bjk trc h m sống m phải sắc mặt ng khác, t bjk có những lúc m bjk trả lời câu hỏi đó, nhưng m sợ, m sợ ng ta nói m, ng ta nghĩ m " giỏi" để từ đó ng ta sẽ chú ý m hơn, ng ta sẽ để ý những con điểm của m hơn. Nhưng m àh, ng ta để ý thì s? Đó ko phải sẽ là cơ hội để m cố gắng vượt lên m àh, m phải mạnh dạn lên chứ. Dù những lúc m mệt mỏi, đuối lém, nhưng hãy cố gắng bơi đc ạ. M đâu thông minh đâu, m đâu đc nhanh nhẹn, hãy nhớ " lấy cần cù bù khả năng" đi ạ. M phải cố đạt đc mục tiêu, ước mơ đi ạ. Dù ko ai tin m có thể trở thành ng thầy tốt thì m cũng phải tự tin m sẽ trở thành đc. M phải chứng tỏ cho mọi ng thấy M LM ĐC. Nhưng, xin m hãy nhớ m ko đc ghét ai cả, m phải luôn cười lên vì đó là cách để m đi, để mn ko quý m thì cũng ko ai ghét m cả. M cũng thấy đó, m đã hứa gì vs thầy ko? M đã nói thầy là hình tượng để m học mà. Vậy thì cố gắng lên đi, t tin oy sẽ có ngày m sẽ tự hào nói vs các bạn nhỏ của m " Cô rất vui vì đc đến đây để chia sẻ các bạn về kiến thức môn học này, đi dạy là niềm ước mơ lớn nhất của cô". M phải luôn suy nghĩ rằng " M PHẢI TRỞ THÀNH CÔ GIÁO" vì chỉ như thế mới thôi thúc m thui ạ. Stand up and go!!!
|
|
sakura
Permanent Member
Posts: 34
|
Post by sakura on Dec 30, 2013 12:44:22 GMT 7
Trùi ui trùi ức chế mún chết lun!!! Nghĩ s z chài, em là sv nghèo mà v mà còn nỡ " cướp" tiền của em là s? Ng gì đâu mà lạnh lùng thấy ớn lun. Em trù trù cho ông ế suốt đời lun. Chỉ có cô nào mắt để trưng mới thjk nổi ông áh. Bộ ko thấy ánh mắt ngây thơ vô số tội của e àh. Em bjk em ko đi làn đg dành cho xe máy thì ông có quyền phạt. Nhưng ôg chả dễ thương như mấy anh CA khác gì cả. Xin cái là cho đi lìn. Bởi z ông chỉ ế suốt đời thui... Em trù..... Ba má ơi, cho con xin lỗi, tết này con ko về ở lại kiếm tiền nộp phạt... Tiền ơi, anh có bjk em yêu anh đến nhường nào ko? Chẳng nhẽ ty của em chỉ là đơn phương ư? Ko, nhất định phải song phương a nhỉ? Tiền đi có nhớ ví ko? Ví thù há mỏ nằm trông đợi tiền Tiền đi chẳng gửi lời thề Đi rồi đi mãi có về đc đâu :-(((((;
|
|
sakura
Permanent Member
Posts: 34
|
Post by sakura on Jan 11, 2014 23:21:32 GMT 7
Cafe ơi!! Em là ai thế? Mà tại sao em lại " phản bội" tôi như thế này! Lúc cần tỉnh táo tui dùng em, ai dè chỉ phản tác dụng thui. Gặp em xong tôi cảm thấy bùn ngủ thêm bùn ngủ lại sao vậy chài? Mỗi lần tới mùa thi, tôi uống em vào, àh ko chính xác hơn" bơm em trực tiếp vào ng " luôn. Vậy mà vãn bùn ngủ như thường. Xử em xong, tôi dũng cảm cầm giáo trình lên. Ai dè, chỉ sau 5min thui tôi rơi vào trạng thái phê phê, tê tê... Và đi ngủ luôn lúc nào ko hay... Ấy là do sức mạnh giáo trình hay do em " phản bội " tôi?! Ko em cũng có sức mạnh gum ghế lém ấy chứ. Tôi nhớ trc tôi cùng bạn đi uống capuchino thôi, tức là hàm lượng em trong đó đâu nhìu đâu. Vậy mà em hành tôi trằn trọc suốt đêm luôn.... Bởi vậy, mùa thi chắc do em phản bội tôi oy!! Tôi bùn em ghê. Ng tình bé bỏng của tôi àh :-(
|
|
sakura
Permanent Member
Posts: 34
|
Post by sakura on Feb 23, 2014 23:32:15 GMT 7
Trc mình học TMQT bị cô bắt đọc các truyện như " chiếc Lexus và cây Olive, thế giới phẳng và cái gì đó..." M vẫn nhớ truyện về " TG phẳng". Nhờ vào sự phát triển khoa học công nghệ mà khoảng cách các nc ngày càng trở nên thu hẹp hơn. Đôi khi băn khoăn tại s ko thu hẹp lun ngôn ngữ ta? Nếu cả tg chỉ có duy nhất 1 loại ngôn ngữ thì hay qá.... Lúc đó m sẽ có đủ tg để tìm hiểu ngôn ngữ Hy Lạp cổ đại. Lúc đó thì m sẽ chả phải cày lưng học Av... Khổ thân vì mục tiêu dài hạn đành phải cày đêm học bài trả nợ tình xưa. Thui ráng đi, đi ngược lại tính cách con ng vậy. " con ng thường vì lợi ích phía trc mà từ bỏ đi lợi ích dài hạn" đó là câu m đọc đc trong cuốn " Lẽ phải của lý trí". Mỗi lần nản đều đem câu này ra tự trấn an, thui vì dài hạn đành từ bỏ lợi ích ngắn hạn là đi ngủ, check Fb z và đọc xong em nó.. Thui hẹn em cuối tuần ha... :v
|
|